Bài gốc của Ben Horowitz
Cảnh báo: Tài liệu này được viết từ 15 năm trước và có thể không còn phù hợp với những nhà quản lý sản phẩm ngày nay. Đây chỉ được coi là ví dụ của một văn bản đào tạo thực sự hữu ích.
[Các từ viết tắt được sử dụng – ND
PM: Product Manager
GPM✔: Good Product Manager
FPM⛔: Fake Product Manager
Dev: Developer – Lập trình viên]
Nhà quản lý sản phẩm (Product Manager; từ đây sẽ gọi là PM – ND) có tâm cần hiểu về thị trường, về sản phẩm, về các dòng sản phẩm, có chiến lược cạnh tranh và vận hành tốt cùng với nền tảng kiến thức vững chắc và phong thái tự tin. GPM✔ chính là CEO của sản phẩm. GPM✔ sẽ chịu mọi trách nhiệm về sản phẩm và tự đánh giá bản thân dựa trên mức độ thành công của sản phẩm. Ở đây có thể hiểu là trách nhiệm với đúng sản phẩm / đúng thời điểm và tất cả những nhân tố xung quanh nó. GPM✔ sẽ nhận định được công ty, nguồn vốn hay mức độ cạnh tranh của sản phẩm đang trong tình hình nào, từ đó lãnh trách nhiệm lên kế hoạch để dẫn dắt sản phẩm đi đến thành công (không đổ lỗi cho bất kỳ lý do nào).
FPM⛔ sẽ đổ lỗi cho nhiều thứ. Không đủ vốn, đội ngũ dev không có khả năng, nhìn Microsoft có nhân sự gấp 10 lần của mình mà còn chẳng ăn ai, tôi bị quá tải công việc, tôi không có được định hướng rõ ràng. Barksdale (trùm buôn ma túy trong TV series The Wire – ND) chẳng bao giờ lý do lý trấu như vậy, và CEO của sản phẩm cũng không nên lý sự nhiều.
GPM✔ sẽ không để thời gian của mình bị hút hết vào những cuộc họp giữa các bên để cho ra sản phẩm đúng hạn. Họ cũng không cần thiết phải xem hết những biên bản của mọi cuộc họp, họ không quản lý từng chi tiết từng tính năng của sản phẩm, họ không phải con chuột túi mẹ của các dev. Họ không phải là một phần của nhóm làm sản phẩm; họ quản lý nhóm làm sản phẩm. Nhóm dev không được coi GPM✔ là “nguồn lực marketing” của sản phẩm. GPM✔ nên được coi là cộng sự về marketing của Quản lý kỹ thuật (Engineering Manager hay Tech Lead – ND). Ngoài ra, GPM✔ còn xác định được mục tiêu một cách quyết đoán, biết được “cái gì” trước khi đặt câu hỏi “như thế nào”, và sau đó quản lý, dẫn dắt đội ngũ đi theo “cái gì” đó. FPM⛔ sẽ cảm thấy mình là số 1 khi giải được bài toán “như thế nào”. Ngược lại, GPM✔ sẽ nói chuyện thẳng thắn với developers và ghi lại biên bản của những việc đó, chứ không chỉ là nói miệng. GPM✔ sẽ chẳng bao giờ chỉ nói miệng. GPM✔ sẽ chỉ thu thập thông tin từ nhiều cái miệng xung quanh.
GPM✔ sẽ dành thời gian tạo ra những quy chuẩn, viết lại Những câu hỏi thường gặp (FAQs), những bản thuyết trình, các bản cáo bạch (white papers). FPM⛔ sẽ than phiền suốt ngày vì họ phải trả lời liên tục những câu hỏi từ nhóm bán hàng và luôn trong tình trạng ngập ngụa trong câu hỏi. GPM✔ sẽ tiên liệu được những lỗ hổng trong vận hành sản phẩm và xây dựng những giải pháp thực tế cho sản phẩm. FPM⛔ sẽ phải đi dập lửa hàng ngày. GPM✔ thì sẽ viết ra văn bản những vấn đề nghiêm trọng (điểm yếu trong chiến lược cạnh tranh, những nguy cơ đối với mỗi bước đi của sản phẩm, những quyết định khó nhằn khi phát triển sản phẩm, các thị trường có tiềm năng và lợi nhuận thu được). FPM⛔ sẽ kêu gào quan điểm của mình bằng miệng và than thở rằng các sếp trên không làm theo lời tư vấn của mình. Một khi FPM⛔ vấp ngã, họ sẽ nói rằng họ biết trước là kiểu gì cũng sẽ vấp ngã. (Chỉ là do mọi người không nghe lời họ mà thôi – ND)
GPM✔ sẽ dẫn dắt nhóm đi đến đích lợi nhuận và phục vụ khách hàng. FPM⛔ sẽ tập trung chất xám của cả nhóm vào việc Microsoft đang xây dựng sản phẩm với bao nhiêu tính năng. GPM✔ sẽ định nghĩa thế nào là sản phẩm tốt để đưa ra thị trường và dồn toàn bộ nỗ lực vào đó. FPM⛔ thì muốn có một sản phẩm không thể nào chạy được hoặc để kệ nhóm kỹ thuật làm thế nào thì làm (ví dụ như giải quyết bài toán khó nhất của sản phẩm trước).
GPM✔ sẽ suy nghĩ theo hướng mang đến những giá trị tuyệt vời nhất cho thị trường trong quá trình lên kế hoạch, và chiếm lĩnh được thị trường cũng như đạt mức doanh thu kỳ vọng trong quá trình triển khai. FPM⛔ sẽ không thể hiểu về sự khác biệt của việc truyền tải giá trị sản phẩm với việc tạo ra sản phẩm cạnh tranh về tính năng, giá cả và sự tồn tại của sản phẩm với khách hàng. GPM✔ sẽ phân tách vấn đề. FPM⛔ sẽ gom hết các vấn đề về làm một.
GPM✔ sẽ nghĩ đến câu chuyện mà họ muốn báo chí nói về sản phẩm. FPM⛔ sẽ nghĩ về việc che đậy các lỗi của sản phẩm và mô tả mọi thứ về kỹ thuật của sản phẩm với báo chí. GPM✔ sẽ đặt ra câu hỏi cho báo chí. FPM⛔ sẽ chỉ trả lời mọi câu hỏi mà báo chí đưa ra. GPM✔ sẽ hiểu rằng nhà báo và các nhà phân tích là những đối tượng vô cùng thông minh. FPM⛔ sẽ cho rằng những đối tượng đó toàn một lũ ngớ ngẩn, chẳng thể phân biệt giữa “push” và “simulated push”.
Đối với những việc hiển nhiên, GPM✔ sẽ phạm lỗi giữa Làm rõ và Giải thích. Còn FPM⛔ sẽ không bao giờ giải thích những việc hiển nhiên đó. GPM✔ sẽ tự định nghĩa công việc của mình và thế nào là thành công. FPM⛔ sẽ luôn muốn được bảo mình phải làm gì.
GPM✔ sẽ gửi báo cáo hàng tuần đúng hạn, bởi vì họ làm việc có nguyên tắc. FPM⛔ sẽ quên luôn việc gửi báo cáo đúng hạn, vì họ không tôn trọng nguyên tắc.
Ngày 15/6/2012